Trích dẫn hay – Chủ đề: Hoài niệm thanh xuân

32. Tuổi trẻ bạn đã từng một lần yêu ai say đắm chưa? Yêu bằng tất cả nhiệt huyết của cái tuổi trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất, để cuối cùng, cả đời này cũng không thể nào quên được mối tình đầu với biết bao kỷ niệm ấy.

(Nở rộ – Xói Xám Mọc Cánh)

 

31. Trong thanh xuân của một người, có lẽ luôn có những điều đẹp đẽ bị lỡ làng. Có lẽ, sự lỡ làng đó mới khiến cho những ký ức của tuổi thanh xuân trở nên rõ ràng và sâu đậm như thế.

(Mười lăm năm chờ đợi của chim di trú – Doanh Phong)

 

30. Chúng ra đều biết sức mạnh của hồi ức, có đôi khi sáng bóng tựa viên kim cương, có đôi khi lại chỉ như những vết sắt gỉ, nhưng trong trái tim, tôi nó vĩnh viễn tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp.

(Lãng quên – Thái Trí Hằng)

 

29. Lúc đó chúng tôi còn chưa hiểu từ “mãi mãi”. Mãi sau này tôi mới biết, mãi mãi không phải là trước đó, cũng không phải sau này. Quãng thời gian mà chúng tôi bên nhau, chính là mãi mãi.

(Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi)

 

28. Nếu con người có duyên với nhau thì đương nhiên sẽ nhớ, nếu không nhớ thì cũng đành chịu thôi.

(Mười năm thương nhớ – Thư Hải Thương Sinh)

 

27. Hạnh phúc tựa như ảo ảnh trên bờ cát, nhìn có vẻ rất sinh động nhưng đến khi bạn thực sự tin vào nó, nó liền theo gió bay đi, vĩnh viễn không trở lại.

(Đừng nhắc em nhớ lại – Phỉ Ngã Tư Tồn)

 

26. Tuổi thanh xuân của tôi, là một mối tình dang dở.

(Tuổi xuân của em, tòa thành của anh – Hồng Cửu)

 

25. Phần lớn những người chúng ta gặp, cuối cùng cũng chỉ là những người khách đi qua cuộc đời, vội vã gặp nhau rồi lại vội vã chia xa, có chăng chỉ lưu lại đôi chút kỉ niệm. Có những người thậm chí còn không để lại dấu vết nào.

(Khách qua đường vội vã – Phiêu A Hề)

 

24. Cũng phải, người ta phải luôn nếm trải cái không hạnh phúc, thì mới hiều thế nào là hạnh phúc. Khi còn son trẻ, chúng mình cũng đã từng lạc bước, nhưng vẫn ổn, ngược xuôi ngang dọc, thì ra anh vẫn ở đây.

(Hóa ra anh vẫn ở đây – Tân Di Ổ)

 

23. Có những quãng thời gian, khi đã qua đi rồi, mới nhận ra rằng nó mãi mãi khắc sâu trong hồi ức.

(Thời niên thiếu không thể quay lại ấy – Đồng Hoa)

 

22. Lúc còn trẻ không biết, cứ nghĩa rằng chỉ một chút thương tổn thôi là bản thân cũng sẽ không chịu đựng nổi. Sau khi đã trải qua mưa gió nhấp nhô trong cuộc sống, mới biết qua những ngày tháng dài đằng đẵng của một kiếp người thì không có gì là không tha thứ, không có gì là không thể buông tay.

(Sa ngã vô tội – Diệp Lạc Vô Tâm)

 

21. Khi còn trẻ cảm thấy tình yêu là tất cả nên yêu mù quáng, tự cho là sẽ vượt qua mọi chông gai, mọi việc đều có thể làm được, nhất định có thể nên đi đến cùng, kết cục mới phát hiện ra bản thân mình bị thua ở chính những thứ mình coi thường nhất.

(Anh sẽ đợi em trong hồi ức – Tân Di Ổ)

 

20. Lời hứa giữa thành xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu thực chất là bi thương. Vĩnh viễn có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể nào thực hiện được. Đó là bi ai.

(Thời niên thiếu không thể quay lại ấy – Đồng Hoa)

 

19. Thành phố đó rất tuyệt, có núi, có sông, có trai xinh gái đẹp, quan trọng hơn là có đồ ăn ngon. Nhưng ở đó không có anh, thế là ngàn vạn phong cảnh vì thế mà thất sắc.

(Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu – Lục Xu)

 

18. Ký ức của con người giống như một bộ phim cũ, cho dù đã phai màu, mờ tiếng nhưng một số tình tiết thì mãi mãi in vào trí óc.

(Động phòng hoa chúc sát vách – Diệp Lạc Vô Tâm)

 

17. Tuổi trẻ thật tốt biết bao, luôn mang theo nụ cười dạt dào hơi thở thanh xuân, không sao có thể bắt chước được.

(Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời – Lục Xu)

 

16. Tình cảm thời niên thiếu, người coi là một giấc mơ, nhưng lại có người sẵn sàng biến nó thành sự chờ đợi cả đời.

(Bùi Sơ Ảnh – Lục Xu)

 

15. Nhớ nhung là nỗi đau biết thở, trốn ở mọi ngõ ngách trong thân thể và linh hồn tôi.

(Từ bi thành – Đinh Mặc)

 

14. Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể nào bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ. Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến. Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường.

(Phim Điều tuyệt vời nhất của chúng ta – Bát Nguyệt Trường An)

 

13. Tôi không phải là không có lòng tự trọng nên mới theo đuổi cậu ấy lâu như vậy. Tôi chỉ nghĩ rằng nếu năm 17 tuổi, tôi không đủ can đảm để theo đuổi người mình thích, thì có lẽ không bao giờ tôi có thể làm được việc đó nữa.

(Gửi thời đơn thuần đẹp đẽ của chúng ta – Triều Kiền Kiền)

 

12. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

(Phim Tháng năm vội vã – Cửu Dạ Hồi)

 

11. Hồi trẻ chúng ta luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành chín chắn, chúng ta có thể né tránh tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu.

(Phim Tháng năm vội vã – Cửu Dạ Hồi)

 

10. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.

(Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi – Cửu Bả Đao)

 

9. Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần vì người khác mà quên đi chính mình. Không mong có kết quả, không mong sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy sẽ yêu bạn. Chỉ hy vọng những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân có thể gặp được một người khiến bạn như thế.

(Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi – Cửu Bả Đao)

 

8. Ở nơi nào đó trên thế giới có cô ấy xuất hiện thì tất cả người khác đều trở thành tạm bợ. Anh không muốn tạm bợ.

(Bên nhau trọn đời – Cố Mạn)

 

7. Mưa rào, không hung hãn với những rạch chớp chia đôi trời đất, mưa hôm nay hiền, nhưng cớ gì vẫn dội ào ào vào lòng những hoài niệm về một thời, chưa hẳn là xa, nhưng đã mất hẳn.

(Mưa – Lê Ngọc Minh)

 

6. Trên đời này có hai thứ không thể nắm giữ, một là chuyện cũ, một là mưa hoa bay.

(Cho anh nhìn về phía em – Tân Di Ổ)

 

5. Đã từng muốn chinh phục cả thế giới, nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra, từng mảnh, từng mảnh trong thế giới ấy đều là em.

(Those years – You are the apple of my eye)

 

4. Chờ đợi vốn không phải là điều đáng sợ, điều đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ.

(Bên nhau trọn đời – Cố Mạn)

 

3. Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em bước một bước đầu tiên, anh sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại về phía em.

(Không thể quên em – Hoa Thanh Thần)

 

2. Từ nhỏ tới lớn, người từng gặp càng lúc càng nhiều, mà người rời xa cũng càng lúc càng nhiều… Tới lúc càng nhiều người rời bỏ, người khác rời bỏ tôi, tôi rời bỏ người khác. Chầm chậm, càng lúc càng lặng, càng lúc càng quen. Nhưng luôn có những người, khiến cho người ta phải luyến tiếc như thế. May là vẫn còn những người, sẽ không dễ dàng rời bỏ.

(Chết sập bẫy rồi – Kingkong BarBie)

 

1. Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân.

(Điều tuyệt nhất của chúng ta – Bát Nguyện Trường An)

 

Tổng hợp các trích dẫn hay trong phim truyện tiểu thuyết ngôn tình với chủ đề HOÀI NIỆM THANH XUÂN.

Ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời, chúng ta gặp được những con người tuyệt vời nhất, có những kỉ niệm khắc sâu nhất, có sự tươi trẻ nhiệt huyết, có dũng khí không ai bì kịp và có những điều bỏ lỡ, những dở dang làm ta nhớ hoài một đời.

...

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *